Vô Tư


Tuổi mười sáu

Em đã biết gì đâu

Mẹ thường bảo :

Lớn rồi con ạ!

Và cứ thế...

Tháng ngày vô tư quá

Để bây giờ... lá rắc lối em đi

Cây bằng lăng ngả bóng khẽ thầm thì...

Vô tư quá để bây giờ bối rối

Tự bao giờ

bỗng bâng khuâng

khó nói

Chắc hết rồi...

Những ngày tháng vô tư...


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn