Vẫn Biết


Vẫn biết rằng không thể yêu anh

Ngày vẫn mong tình cờ gặp gỡ

Phố dù đông lòng em cứ ngỡ

Anh đi về chung lối bên em.


Mỗi ngày đi qua lối ngõ quen

Thấp thỏm mong gặp anh rẽ lối

Chắc em sẽ thẹn thùng bối rối

Không biết nên cười, nên nói gì đâu?


Ngày đã qua đi, qua nữa một ngày

Xúng xính áo xanh tươi màu lá thắm

Không gặp anh em buồn nhiều lắm

Mòn mỏi về mặc áo tím mong manh.


Vẫn biết rằng không gặp được anh...


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn