Trước Biến


Bóng đổ

Liêu xiêu

Dấu chân

Yêu kiều


Em

Trở về

Như ngàn con sóng nhỏ.

Bờ biển

Hôm nay

Âm trầm

Lặng lẽ

Đón em

Hạnh phúc vô thường.


Trải qua cuộc đời

Sóng gió, bon chen

Bỏ lại sau lưng

Lời yêu, lời giận.


Em về đây

Một mình trước biển

Lặng người

Trong vũ khúc âm ba.


Hạnh phúc vô thường

Hạnh phúc đơm hoa

Từ ánh mắt thiền

Tim dạt dào sóng vỗ.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn