Tình Yêu Bị Đánh Cắp




Còn gì nữa đâu anh

khi sự trinh nguyên

đã bị đánh cắp

Thân xác mỏi mòn

hồn phách

cũng hoang liêu

Còn gì nữa đâu anh khi hai chữ tình yêu

Cũng biến dạng

theo sự trớ trêu - số phận.

Linh hồn em chứa chan niềm uất hận

Những giằng co, giãy giụa vô hình.


Nửa nghẹn ngào lục lọi ngăn tim

Tìm chút bình yên có thể

Mong gầy dựng chút tình chung như thế

Hạnh phúc êm đềm tồn tại nổi không anh?

Nửa cách ngăn - hận tích của phép nhân.


Lửa cháy thiêu đi 

Kẻ dám nhân danh tình yêu...

để dối lừa, đánh cắp

Kẻ đã nhẫn tâm vùi dập

Bóp méo hình hài lẽ sống con tim

Kẻ đã đem nhục dục thế niềm tin

Đem sự cuồng si mông muội

Mong thay được niềm vui mong mỏi

Những thanh tao của một kiếp người.


Sự trớ trêu ray rứt khôn nguôi

Bóp nghẹt tim em...

Mỗi ngày ...

Tàn lụi./.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn