Tình Si


Em không biết bắt đầu từ đâu

Chỉ biết rằng đó là nỗi nhớ

Da diết mãi về tình yêu một thuở

Một thuở nồng nàn say đắm bên nhau.


Anh đi rồi còn em và những đêm thâu

Ảnh hình của anh hiện về trước mặt

Dẫu biết rằng chỉ là ảo giác

Chẳng dám cựa mình, sợ anh lại ra đi.


Ôm ấp hoài chung thủy một tình si

Khắc khoải chờ mong một lần gặp mặt

Một lần được nghe tim mình hòa nhịp

Thổn thức nghẹn ngào nhịp đập cùng anh.


Có phải em khờ khạo lắm không anh  

Mỗi đứa một nơi đường về hai lối

Cuộc đời rẽ chia không thể nào thay đổi

Không thể nào ngăn được giấc mơ em.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn