Tình Lãng Tử

 

Anh

Ánh trăng đêm lãng tử

Yêu

Thầm yêu

Cô bé cút côi.


Yêu thật nhiều

Và chỉ thế thôi

Mỗi bận ghé...

Môi hôn

Thành mưa bão.


Phút chốc

Đê mê

Bỗng thành hư ảo

Em một mình

Còn lại cút côi.


Lời cuồng si

Thề thốt trên môi

Rằng thương yêu nhiều lắm

Thật không anh

Sao mặc em thăm thẳm 

Mộng...

Vỡ đôi rồi

Anh về nơi nhung gấm cao sang

Em bơ vơ, khó nhọc, cơ hàn

Đời mưa gió dập vùi

Nào hay biết.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn