Thư Gửi Cho Anh


Đêm

Đồng hồ điểm 2 giờ sáng

Anh

Say sưa giấc ngủ mộng vàng.

Em

Trở trăn vuông tròn suy nghĩ

Chuyện chúng mình

Sợi chỉ mong manh.


Yêu thật nhiều

Tình hệt bức tranh 

Vẽ bốn mùa 

Có mưa và nắng 

Có lúc anh nồng nàn cháy bỏng

Lửa tình thiêu rụi cách ngăn.

Có lúc anh là những tảng băng

Đông cứng tất 

Không ngoại trừ lời hứa

Có lúc anh như một cơn mưa nữa

Vỗ về

Bên em

An lành.


Em muốn anh mãi mãi là anh

Không ở trong bức tranh

Mà bước ra từ cuộc đời có thực

Hôn em thật nhiều

Bên em mỗi lúc

Buồn

Vui

Hạnh phúc

Khó khăn.


Hãy là anh

Tình không là sợi chỉ mong manh.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn