Thôi Về Chốn Cũ


Em không về chốn cũ nữa đâu

Chốn ấy vương nhiều bụi lắm

Chốn ấy không có hoa và nắng,

Không có những điều em ngóng đợi chờ mong.


Chốn ấy không có ánh trăng

Không có cả vì sao rơi lạc lối

Chốn ấy chỉ toàn những lời hứa vội

Em không muốn đến rồi...

          ... chỉ để nghe thôi.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn