Ô Cửa Màu Xanh



Có một ngày nhìn qua ô cửa xanh

Bắt gặp nắng vàng tươi màu nhớ

Gặp áng mây bồng bềnh hơi thở

Gió ngọt ngào hương gọi tình yêu.


Ngày tháng có anh

mình hạnh phúc bao nhiêu

Quấn quýt bên nhau như bầy sẻ nhỏ

Ríu rít, líu lo lời yêu, lời nhớ

Lời hẹn hò mãi mãi bên nhau.


Anh hứa thật nhiều lời hứa bền lâu

Rồi nhớ, rồi quên

trăm ngàn lần như thế

Em dại khờ muốn quên, lòng không thể

Cứ thổn thức hoài nỗi nhớ về anh.


Ước một ngày ô cửa lại xanh.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn