Như Thuở Ban Sơ


Trái tim em đâu có thay màu

Cũng không phải vì em bội bạc

Anh vẫn không hề đổi khác

Hai ta vẫn cứ như xưa.


Không phải vì đời giăng mắc cơn mưa

Hay nắng tháng tư làm tình yêu cháy hạn

Mà anh ạ! Bởi một điều đơn giản 

Hai ta vẫn cứ như xưa…


Hai cuộc đời không chung một ước mơ

Không chung cả nghĩ suy chồng vợ

Không cùng chung cả cõi lòng thương nhớ

Nên hai đứa mình vẫn cứ như xưa

Vẫn hai người như thuở ban sơ...


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn