Mắc Nợ


Anh trao em nụ hôn đầu

Từ đó ta yêu nhau

Từ đó mỗi đêm thâu

Ta mơ kề nhau... quyến luyến.


Em trao anh tình xuân xao xuyến

Trái ngọt cuối mùa...

Nồng say lưu luyến.

Anh tự buộc mình vào mối nợ duyên em.


Nợ môi hôn, mắt biếc

Nợ luyến tiếc... eo thon.

Mối nợ duyên ta mãi còn

Tình em đã trót... trao tròn cho anh.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn