Gió Lành



Cạnh cầu thang đêm lạnh

Chú miu nằm co ro

Trời bỗng dưng trở gió

Ai ủ cho… Ủ cho ?


Mưa mỗi lúc một to

Cầu thang đi muôn lối

Về đâu, về đâu hỡi

Miu miu khóc một mình.


Mẹ ơi sao lặng im

Con lọt lòng giá buốt

Lịm dần trong tiếng nấc

Tủi hờn theo giấc mơ.


Bàn tay nào bé thơ

Đưa con vào tổ ấm

Trở dậy từ giấc mộng

Ngoài sân ngọn gió lành.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn