Chơi Vơi


Yêu anh một ngày

Một ngày hạnh phúc

Khát Tình thành vô thức

Như là nghiễm nhiên.


Mắt em thật hiền

Lòng anh giông tố

Ngày xanh nổi lửa

Em thành tàn tro.


Vô tình ngẩn ngơ

Em nào tội lỗi

Ngày thôi chờ đợi

Em về với đời.


Còn anh chơi vơi

Không về bến cũ

Bến em không đủ

Neo tình gió trăng.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn