Chiều Cắt Lòng



Tặng “Lá diêu bông”

Lá diêu bông... lá diêu bông...

Câu hát vọng đưa chiều cắt lòng

Ngày xưa ai hát trên môi thắm

Nay lại đong đầy trong mắt trong.


Chuyện thuở xưa... anh có nhớ không 

Hồn mê mải theo chuồn chuồn cánh mỏng,

Anh mê mải tìm lá cây không thắm

Mê mải rồi hai đứa lạc đường chung.


Anh trách em, đừng trách lá diêu bông 

Lá xanh ư ? Hãy còn xa xăm lắm

Để tình anh có chăng buồn vô vọng

Em trở về trong câu hát chơi vơi...


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn