Câu Hát Ngọt Ngào



“Ngày đầu tiên cứ ngỡ

Cô giáo là cô tiên...”


Câu hát trên môi thuở thần tiên

Em cứ ước mình được làm cô giáo.

Ấp ủ ước mơ hoài bão...

Em đã là cô giáo hôm nay.


Nhìn lũ học trò ngơ ngác, thơ ngây

Mỗi đứa một vẻ đáng yêu, nghịch ngợm...

Lòng bỗng mong mình mỗi sớm

Được trở về xưa - thuở thần tiên.


Nhìn bạn bè đồng nghiệp

Cơ cực những bon chen

Xót xa thay câu hát cũ.

Chẳng lẽ bởi cuộc đời lam lũ?

Chỉ mong về xưa cũ - thưở thần tiên.


Có phải dòng đời chẳng chút bình yên

Hay tại lòng người dậy sóng?

Bạn bè ơi hãy nghe từ sâu thẳm

Câu hát ngọt ngào “Cô giáo là cô tiên”.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn