Cát Hiền Và Sóng


Giận hờn như con sóng

Chồm qua đầu biển xanh

Còn lại là hoa nắng

Lung linh ngọn gió lành.


Cơn gió anh bùng thổi

Xoã tóc em bồng bềnh

Giận hờn như gió thoảng

Yêu thương là mênh mang.


Tình em bờ cát trắng

Đợi sóng anh cuốn tràn

Sóng muôn đời cứ vỗ

Yêu cát hiền miên man.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn