Bước Tiếp Chặn Đường




Con không hề đi qua chiến tranh

Không hề thấy bom rơi đạn lạc

Không một lần đội mũ rơm tránh đạn

Không biết cảm giác kinh hoàng khi bom nổ …

… thân rơi.


Chiến tranh đã đi qua mấy chục năm rồi

Khi con cất tiếng khóc chào đời…

            … chào đất nước trọn niềm vui chiến thắng

Phố xá làng quê ngập tràn cờ thắm

Tươi ánh mắt ngời, rộn rã niềm vui.


Cha oằn lưng áo đẫm mồ hôi

Lấp hố bom dựng xây đời mới

Mẹ lặng thầm ủ trái tim bổi hổi

Chắt bóp mật đời, nuôi con lớn khôn.


Chiến tranh đi qua, trang sử mãi còn

Vết sẹo trên ngực cha in hình những gian nguy khốc liệt

Ánh mắt mẹ mỗi chiều thẳm buồn, con biết

Nỗi thương đau mất mát người thân.


Khơi dậy trong con ngọn lửa hờn căm

Hun đúc trái tim bừng bừng lửa đỏ

Soi con bước tiếp chặng đường lịch sử

Xây đất nước đẹp giàu,

… thỏa mong ước bấy lâu./.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn