Bức Tranh Sáng Tối


Hình như có một hạt sao

Võ vàng chong chong mắt thức

Dõi nhìn nhân gian ngờ vực

Buồn rơi lệ đẫm ngân hà.


Hình như có giọt sương sa

Rụng rơi bẽ bàng mắt lá

Làm người tình đêm vội vã

Hợp tan đoản kiếp nhạt nhòa.


Hình như ánh nguyệt vỡ òa

Vỗ về, díu gian vạn vật

Riêng niềm u tình dấu cất

Ngậm ngùi nên đêm ba mươi.


Hình như có một mặt người

Ẩn sau bức tranh sáng tối

Khóc – cười, yêu thương – tội lỗi

Buồn – vui nhốn nháo chợ đời.


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn