Trốn Chạy

 

 


Anh à

Em muốn trốn đi đâu

Nơi không vướng gạo tiền cơm áo

Không dềnh giang lợi danh hư ảo

Không hắt hiu lẻ bóng cuối chiều.

 

Phố vẫn cứ đông

Bè bạn réo kêu

Tụ tập bên nhau hát hò, ăn uống

Có bữa say mèm

Thèm bàn tay đón

Đỡ em vào giấc ngủ vùi đêm.

 

Những vần thơ vẫn thét gào trong não trạng tựa ma men

Cháy bỏng khát khao

Lửa tình ngút ngát

Những nỗi đau đời chen chân lấn át

Chảy vào dòng

Bút mực

Lên trang.

 

Ôi,

Những giấc mơ còn đan xiết trái ngang

Hỏi làm sao thành cuộc cờ trốn chạy

Em trốn vào đâu khỏi định mệnh an bài đã vậy

 

Thôi thế thì đành

Anh cứ đến đây

Em tựa mái đầu cho mi gầy tạm khép

Trốn khỏi cuộc đời bể dâu bằng phút giây ấm áp

Trốn những nhọc nhằn sau đôi vai anh.

 

Chúng mình cùng chơi trò trốn chạy

Nhé anh!

 

20/9/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn