Thương Bóng Em Nghiêng

 


 

Anh à

Người ở nơi đâu

Em lạnh lắm

Nơi đây cô lẻ lắm

Đêm cao nguyên

Gió lùa tà áo mỏng

Tê tái lòng

Anh ở nơi đâu?

 

Em khăn hồng

Em đi giày nâu

Em ngẩn ngơ như trẻ thơ lạc mẹ

Như cô gái nhà quê lạc vào ngày thơ bé

Đắm mình trong chuyện ngày xửa ngày xưa

Công chúa ngủ trong rừng

Công chúa tỉnh dậy chưa?

Em mơ về anh

Giữa cao nguyên lồng lộng

Cơn gió chướng buổi giao mùa nghe như rất đậm

Những âm thanh khắc khoải không lời.

 

Em giật mình

Nào đâu tiếng lả lơi

Nào âm vọng những thì thầm mơn trớn

Hổn hển phập phồng

Tim nồng cuồng siết

Môi chạm vành môi

Tan vỡ

Tơi bời.

 

Tỉnh đi nào

Lời vọng thông rơi

Lời gió Xuân Hương gợn hồ dợn sóng

Lời ân ái mặn nồng lạnh vắng

Chỉ khăn choàng

Giữ ấm cơn mơ

 

Chỉ khăn hồng

Nón tím mộng mơ

Và đôi giày xinh cùng em rảo bước

Đà Lạt mùa mưa

Hạ vương mi ướt

Thương bóng em buồn

Nghiêng nghiêng

Nghiêng nghiêng...

 

26/7/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn