Ru Miền Yêu Thương

 


 

Sáng nay xác phượng rơi đầy
Bên thềm vương vương màu úa
Ve rền râm ran khắp phố
Học trò mơ giấc mơ hoa

 

Ta về viết bản tình ca
Cất trong tháng ngày xưa cũ
Mơ màng mùa hương quyến rũ
Theo về như hoa bay bay

 

Hạ chưa thức hết tháng ngày
Xác xơ nắng trưa bỏng rát
Em về làm cơn gió mát
Ru miền yêu thương mong manh.

 

Em về hạ thành bức tranh
Ta làm anh chàng hoạ sĩ
Ngu ngơ sáp màu cọ vẽ
Nhuốm chiều mêng mang mênh mang

 

Phượng rơi chi cánh lỡ làng
Em hờ hững chi tóc rối
Chiều buông chi màu đỏ ối
Thơ buồn ai thương ai vương.


05/6/2017

 

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn