Ru Mãi Tình Em

 


 

Muốn gửi cho anh câu thơ tím vợi

Mà lòng chông chênh khắc khoải vơi đầy

Anh cứ thế, vô tâm như sóng biển

Vồ vập cuồng say, rồi biệt chân mây.

 

Rồi lại thản nhiên vui gió đùa mây

Lại hát lả lơi câu nhớ thương bờ bến

Lại ạt ào men say hò hẹn

Lại giả vờ ghen với ánh sao đêm

 

Chỉ có em, lặng yên chờ thuỷ triều lên

Đắm mình im nghe lời đại dương thủ thỉ

Hạt cát thầm thì chuyện đời ý vị

Chuyện tình yêu sâu lắng vô vàn.

 

Những âm trầm không chút thở than

Không cuồng vọng hò reo, hay tột cùng bi luỵ

Như con sóng anh, hiện sinh vị kỷ

Nông nổi, gầm gào chót lưỡi đầu môi.

 

Con sóng xô bờ, sóng lại xa khơi

Rong ruỗi ngàn đời dập dềnh vô định

Bờ nào nắng vui, bãi nào cát mịn

Sóng cũng ấp ôm, mơn trớn dạt dào.

 

 

Xin anh đấy, hãy dành những khát khao

Cho thuyền ra khơi, cá tôm lưới nặng

Hát khúc à ơi, đại dương xanh thẳm

Ru mãi tình em lấp lánh ngàn sau.

 

Ru mãi tình em, bờ bãi nương dâu

Một dạ thuỷ chung, vẹn câu hò hẹn./.

 

01/7/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn