Men Tình

 



Hãy cứ là loài hoa

Giữa bao la nắng gió

Ngày xanh đi qua ngõ

Nghiêng nụ cười tươi xinh.

 

Ngày xanh và bình minh

Như mắt em sóng sánh

Giọt sương nào lấp lánh

Đậu trên má em hồng.

 

Cả thế gian mênh mông

Bỗng thu về bé xíu

Như gã khờ líu ríu

Không thốt được nên lời.

 

Ừ, bởi em nên tôi

Ngẩn ngơ làm vạt nắng

Vấn vương tà áo trắng

Giữ giùm em thơ ngây.

 

Giữ giùm em tóc mây

Tôi làm trâm cài nhỏ

Mơ làm nụ hôn gió

Ủ men tình mê say.

 

21/7/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn