Khắc Khoải



Ta đi tìm kiếm nụ hôn

Nồng nàn mê say cho đến ngày tận thế

Hỏi cỏ cây, lá hoa, dâu bể

Giấu ở nơi nao sao chẳng thấy hiện về?


Ta đi tìm một ánh mắt đê mê

Thiêu cháy giùm ta trái tim gai góc

Xòe đôi tay chai sần nâng giấc

Xoa dịu tâm hồn hóa đá bấy lâu.


Ta vẫn tìm hoài, người ở nơi đâu

Cái gọi là tình yêu trong veo 

Như sáo diều tuổi thơ diệu vợi

Cái tình yêu đậm sâu mà ta chờ đợi

Đủ bao dung nhau suốt cả cuộc đời.


Người ở đâu rồi, một nửa của tôi ơi

Một nửa để yêu

Một đời khắc khoải…


31/10/2018


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn