Hoa Dại

 

 


Em chỉ là hoa cỏ

Giữa cánh đồng reo ca

Bốn mùa xuân rồi hạ

Thu đưa mùa đông qua.

 

Nụ hoa nhài hay cúc

Thuỷ tiên hay vô danh

Vẫn ngạt ngào hương sắc

Giữa ban mai ngọt lành.

 

Em là loài hoa dại

Rơi vào bàn tay anh

Sao bỗng thành vật báu

Nâng niu rất chân thành.

 

Về bên đời anh nhé

Cho cây lá thắm xanh

Cho đời anh toả nắng

Soi hình em long lanh.

 

Về đây cùng anh nhé

Mùa thôi không mong manh

Chỉ có lời say đắm

Đời có nhau an lành.

 

25/9/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn