Câu Thơ Mềm Môi Lụa

 


Từ khi em vắng nụ cười
Ngày thôi không còn xanh thắm
Xót xa mộng thường câm lặng
Ngập ngừng lời thương nơi nao?

 

Phố đông mặc cứ xôn xao
Nắng vàng bỏ hoa tàn úa
Em buồn như thơ mấy thuở
Lời vương lên mi cay cay.

 

Ta về dệt những cơn say
Dệt ngày không em vàng úa
Dệt câu thơ mềm môi lụa
Mơ nụ cười em trong ngần.


21/5/2017

 

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn