Bình Yên Là Giấc Chiêm Bao

 

 


Nhắm mắt,

Tìm một giấc mơ

Nơi có anh và chuỗi ngày tuyệt diệu

Mình nắm tay nhau đi khắp thế gian

Mắt môi lúc nào cũng rạng ngời, đồng điệu

Cứ vậy chúng mình quấn quýt bên nhau.

 

Nhắm mắt

Em quên hết mọi nỗi đau

Cuộc đời đã buộc trao lên phận má đào liễu yếu

Hạnh phúc dường như đã mĩm cười trên đôi môi hàm tiếu

Em tôi cất giấu bao giờ.

 

Nhắm mắt

Em ơi cứ đi vào giấc mơ

Cứ yêu nhé, cứ tin rằng lời say mật ngọt

Câu hẹn thề trăm năm dẫu vàng phai, đá vỡ tan thành bọt

Nhắm mắt nghe em

Nhắm mắt nghe em.

 

Bởi chỉ cần mở mắt trông lên

Thềm lá rủ từ mùa thu úa cũ

Con đường rêu phong, mối ương ụ ụ

Đông khẳng khiu cành, trơ trụi, xác xơ

Con đường đầy hoa, thơ mộng trong mơ

Chỉ còn lại trong bài thơ cổ tích

Mở mắt chi em

Hôn nhân hạnh phúc

Có còn không giữa bề bộn kim tiền

Giữa bon chen, ích kỷ, nhỏ nhen

Ai nấy đều khư khư giữ cái tôi chật hẹp

Họ vẫn thao thao lời hay ý đẹp

Nhưng để cho người, nào phải cho ta.

 

Sau làn mi khép lại

Là trời biển bao la

Hạnh phúc, nói cười, đá vàng biển cạn

Mơ đi nhé,

Cùng nhau nghe biển hát

Câu yêu thương như sóng vỗ ầm ào

Như bình yên là giấc chiêm bao

Ngày

Đêm

Nhắm mắt.

26/11/2017

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn