À Ơi Giấc Nồng

 



Này à ơi đôi mắt

Sao không buồn khép đi

Chong chong hoài không mỏi

Mãi suy tư điều gì?

 

Này à ơi đôi mi

Nghĩ gì mà thao thức

Ngày qua là ký ức

Khoác lên màu lung linh.

 

Đêm giấu ta một mình

Chờ giấc mơ huyền diệu

Mà sao đôi môi xinh

Đếm cừu hoài vẫn thiếu?

 

À ơi này liễu yếu

À ơi này má hồng

À ơi này cơn ngủ

Về với ta được không?

 

Ta ru ta mùa Đông

Ru ơi à môi ấm

Ru nỗi niềm lận đận

À ơi ru giấc nồng.

 

À ơi này cơn ngủ

Về với ta được không?

07/01/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn