Yêu thương mênh mang


Rỗng

Khi cơn sốt ghé thăm

Cái cổ quàng khăn khi ngoài trời nắng đỏ

Khi tiếng khò khè kéo sau nhịp thở

Họng thì khục khặc ho khan.


Rỗng

Khi ốm một mình, chẳng thể thở than

Biết lấy ai ra mà mè nheo hành tỏi

Bạn bè ngàn trăm hẹn hò sớm tối

Bây giờ đây bấm số ới ai?


Bỗng

Khi một buổi sớm mai

Bình minh xâm tràn khoảng trống

Ngăn ngực lộng căng mùi thơm hương phấn

Mùi cỏ hoa bát ngát chân đồi.


Bỗng

Một hôm ai đó ghé chơi

Kể cho tôi nghe chuyện muôn loài cây cỏ

Vô tư lự giữa bão giông nắng gió

Chẳng chút muộn phiền, kêu ca, than van.


Cứ vô tư đi giữa trần gian

Âm thầm xanh tươi, đơm hoa, kết trái

Bông hoa li ti mà chứa cả bầu trời hoang hoải

Cả chuyện mây mưa, ân ái giao mùa.


Một hôm giật mình, thôi trống trãi vu vơ

Mơ giấc an yên, mơ ngày gió lộng

Trái tim chảy đâu về ạt ào nhựa sống

Ạt ào yêu thương mênh mang...


04/11/2019

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn