Em bảo mình
Dằn lòng
Không được nhớ đến anh
Vậy mà sao anh cứ hiện về trong tâm trí
Anh mĩm cười từ trong từng nếp nghĩ
Từng nụ cười
Dáng đứng của em.
Anh mát lành hệt như que kem
Dịu dàng, mơn man như là cơn gió
Khẽ khàng hôn lên tóc em
Rồi thầm thì bỏ nhỏ
Lời yêu
Lời nhớ
Ngọt ngào.
Ôi
Cupid, vị thần của tình yêu
Sao người nỡ nghịch đùa mà bắn mũi tên vào tim em như thế
Em chẳng muốn mình thêm đớn đau, dâu bể
Yêu là gì
Sao quay quắt nhớ nhung.
Yêu là gì
Sao đầu óc mông lung
Nỗi nhớ cứ giày vò
Rối tung lồng ngực
Em đã trăm ngàn lần dặn lòng không được khóc
Không dược nhớ về hình bóng của anh.
Thần tình yêu ơi,
Ta hận người
Và
Ta nhớ anh.
01/11/2018
Chuyên mục:
Thơ