Vẽ đời riêng ta

 

Đời thì như gió bấc

Lòng ta thì trẻ con

Chẳng biết gì cửa nẻo

Tái tê vẫn cười giòn.


Đời không như trẻ con

Vui cười, đau thì khóc

Quệt tay lau nước mắt

Lại tung tăng nô đùa.


Đời không như bài thơ

Lời chuốt trau ngà ngọc

Mà chát chua nanh nọc

Những gian dối tơi bời.


Ta bỏ đời, rong chơi

Một mình nơi cùng cốc

Vẽ trong veo đáy mắt

Tô ngày qua môi cười.


23/2/2021


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn