Uống Cạn Ngày Thu




Nơi chúng mình kể câu chuyện tình yêu

Là Tây Nguyên bắt đầu những cơn gió lạnh

Chiếc khăn choàng vai đi tìm hạt nắng

Điệu đàng run run bơi lơi.


Những bàn tay gầy gò níu thời gian trôi

Vẽ vào mây xanh tình thân nồng ấm

Rắc vào tim nhau ngọt ngào sâu đậm

Gieo nụ môi cười trong veo tan theo...


Tây Nguyên tháng mười hoa lá hát reo

Vàng suộm dã quỳ mêng mang triền núi

Bazan hồng hay má em ửng vậy

Rựng chín tháng mười, chín rựng thương yêu.


Tây Nguyên mùa về say khướt phiêu diêu

Ánh mắt, làn môi, nụ cười thiếu nữ

Say ché rượu cần buôn làng lưu giữ

Dành đãi bạn hiền miền xuôi lên chơi.


Chếnh choáng la ngà, môi ấm bờ môi

Lại thèm vị cà phê đậm hương phố núi

Ban Mê tháng mười gió mùa trở gọi

Cho phút nồng nàn tay đan trong tay.


Tây Nguyên đại ngàn hồ đắm trên mây

Đêm bập bùng cồng chiêng lửa trại

Ạt ào thác nguồn, tự tình sông suối

Chan chứa lời yêu, cuồng khát muôn đời.


Tây Nguyên vọng về

Tây Nguyên chơi vơi

Ta uống nhé, cạn ngày thu chếnh choáng.


05/11/2019

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn