Đông về mà người có hay

 


Phạm Phương Lan


Bữa ta gặp đông về ngay trên phố

Khăn gió, áo bông không đủ ấm vai gầy

Em tất tả qua đường chao chát vội

Thoáng lạnh mà nghe heo may chơi vơi.


Bữa ta gặp đông về trong nỗi nhớ

Hơi ấm bàn tay đan ngón tay gầy

Hơi thở run run theo làn sương mỏng

Sắt se lòng nghe khoé mắt cay cay.


Bữa đông về hiu hắt dưới hàng cây

Lá úa chơ vơ vẽ mùa đỏ rựng

Áng chiều im mơ khuất vào mây tím

Phía cuối chân trời hương tóc bay bay.


Phía cuối chân trời đôi mắt thơ ngây

Nhìn mùa đi qua từng cơn giá buốt

Thương trái tim côi mỏi mòn gầy guộc

Chiếc lá hẹn thề rơi theo mây bay.


Bữa đông về rồi

Nào có ai hay


11/11/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn