Phạm Phương Lan
Mùa thu đi qua đầu ngõ
Nắng rơi ở phía đầu cành
Tóc em loà xoà sợi nhỏ
Bồng bềnh hương sắc mong manh.
Mùa thu đi qua mắt xanh
Long lanh ngấn nào mấy thuở
Trái ngang bao mùa chưa cũ
Ngập ngừng rơi vào tim đau.
Mặc má thắm và bể dâu
Mặc son phai nhoà môi tím
Mềm nụ hôn nào bịn rịn
Nhỡ nhàng chiều buông nỗi buồn.
Em võ vàng chén trăng suông
Hỏi đời mấy ai tròn vẹn
Ta say ngà men hò hẹn
Cùng đêm lênh láng vơi đầy.
Em buồn tựa như là mây
Choàng lên đời màu cỏ úa
Lá vàng hờn ghen rủ nhựa
Bỏ thu xao xác tơi bời.
Em cười nắng cũng vàng tươi
Tim tôi cuống cuồng thác loạn
Còn đâu bến bờ giới hạn
Đời xanh như gió trên ngàn.
12/10/2019
Chuyên mục:
Thơ