- Vé xố đây, vé số đây, vé số đây…..
- Giật mình, đứa nào vậy bây?
- Vé số đây, vé số đây,vé số đây anh Năm!
- Trưa trật, bây để cho chòm xóm người ta ngủ với chớ. Rao chi mà chua lét chua lè, nghe muốn chảy nước bọt vậy cà!
- Chảy phải rồi, mua ủng hộ em tờ chiều trúng cái rụp, lên đời luôn anh Năm!
- Trúng gì chớ, ngày nào cũng mua bây mà có thấy trúng gì đâu. Đưa đây tao coi. Số nào đẹp ha mầy?
Nói đoạn anh Năm chọn lấy hai tờ đuôi 16 - Số dách, chiều trúng chắc. Mà không trúng thì cũng coi như mua một giâc mơ đổi đời, ru giấc ngủ trưa cho quên cái nóng nực giữa trưa Sài Gòn, quên đi cái thương vụ mua bán ve chai sáng nay. Nghĩ thiệt tức, cũng tại cái cân ráo trọi. Năm nhớ trước khi đi mua đã chỉnh cái cân rồi. Cân của người ta một ký thì đích thị phải là ký ba. Vậy mà đi bán lại cho vựa vẫn lỗ là sao ta? Hổng lẽ chủ vựa nó còn cân gian hơn mình? Thiệt là, vậy còn chi là công bằng?
Hai tờ vé số như một phép màu kỳ diệu, còn kỳ diệu hơn cả lời ru đưa nôi của má ngày Năm còn bập bẹ. Năm chìm vào giấc ngủ trưa với giấc mơ đẹp nhất thời đại. Mà không đẹp sao được, khi trong giấc mơ, Năm trở thành doanh nhân thành đạt. Không còn đầu tắt mặt tối, tay chân lấm lem, áo quần tả tơi bên đống ve chai bẩn thỉu. Bây giờ Năm là chủ của một cửa hàng điện máy to tướng ngay đầu khu chợ chồm hổm ở ngã ba Cây Keo này.
Chao ôi, cửa hàng trang hoàng lộng lẫy, máy lạnh chạy phà phà mát rượi. Khách vào ra nườm nượp. Lâu lâu lại có mấy bà bán vé số, mấy chị mua ve chai chạy vô ngồi ké tý hơi mát máy lạnh. Kệ, coi như làm phước, lúc trước mình cũng vậy mà. Năm lờ đi như không thấy, với Năm giờ chỉ việc qua lại nhìn nhân viên thu ngân tính tiền thôi cũng đủ mát lòng mát dạ.
Cửa hàng của Năm ngày càng đông khách. Bây giờ lại là dịp giáp tết, người mua tivi, tủ lạnh, bếp điện, bếp từ là chuyện nhỏ. Các quý cô thích nhất là khu trưng bày robot rửa chén, robot lau nhà, thậm chí cả robot ủi quần áo. Các quý ông thì đã có mối quan tâm mới. Phải công nhận từ hôm nhập mặt hàng mới này về, doanh thu tăng vọt với tốc độ phi mã. Mười quý ông vào cửa hàng thì có sáu bảy người đến hỏi han, sờ mó, và chọn mua. Ai nấy thích thú ra mặt khi nhận được sự tương tác của nó – em Robot massager thông minh. Năm lấy làm khoái chí, kiểu này điều ngay một “em” đến đấm bóp cho mình. Từ hôm ấy, Năm không còn hứng thú nhìn thu ngân đếm tiền, hay quan sát nhân viên bán hàng tư vấn, chèo kéo khách nữa. Năm say mê với “em” Robot massager này lắm. Mà không mê mới lạ. “Em” này mà đấm bóp thì miễn chê. Có đủ các chế độ, từ massager nhẹ nhàng, chậm rãi đến nhanh, mạnh đã đời. Đã vậy, “ẻm” còn phát ra âm thanh hổn hển như hơi thở gấp của cô nhân tình đôi tám. Có cả chế độ đấm bóp tầm quất. Mà khoản này thì thôi rồi, “ẻm” làm miễn chê luôn, mạnh hơn cả tay bấy cha đàn ông đấm bóp dạo thường làm ăn ở khu Cây Keo này nhiều lắm. Ngoại hình lại được thiết kế bốc lửa y như cô Kim siêu ba vòng, Da phủ silicon mướt rượt. Năm phục sát đất ý tưởng và tài năng của nhà chế tạo sản xuất ra cái “em” Robot massage thông minh này lắm. Tất cả sự sung sướng chỉ gói gọn trong cái remote nằm lọt thỏm trong lòng bàn tay.
Đang ngất ngây, gật gà, gật gù tận hưởng cảm giác mơn trớn nhẹ nhàng, hơi thở hổn hển của “ẻm”, cô nhân viên hớt hải chạy vào:
- Sếp Năm ơi, chết rồi, chết rồi, anh … anh….
- Chết gì? Ai chết? ..
Tay Năm luống cuống sao ấn trúng nút đấm mạnh, “ẻm” được đà, đấm tới tấp vào người, vào mặt Năm. Trong cơn hoảng loạn, Năm gạt trúng ly nước trên bàn, văng vào khớp “ẻm”. Chạm mạch điện, “ẻm” nhày chồm chồm lên, tay chân khua loạn xạ, Năm được một trận nhừ tử. Than ôi…, Năm cố gắng vùng chạy sao để thoát khỏi “cơn cuồng nộ” thì vướng chân “ẻm”. Năm ngã “chỏng vó”.
- Rầm!
Cả con Robot đổ ập lên người Năm. Cô nhân viên hoảng hồn, mặt không còn giọt máu.
- Có ai không? Cứu… cứu….
- Trời ơi, coi ổng kìa
- Tính tới bắt đền ổng bán Robot hâm cho mình, ai dè ổng lãnh còn nặng hơn.
- Thôi, 115 đâu, 115 đâu..!
Năm mở mắt mơ màng, cả không gian trắng toát.
- Tui đang ở đâu đây?
- Nhà thương sếp ạ.
- Robot sao rồi?
Cô nhân viên ấp úng:
- Dạ, dạ…. khách hàng họ đòi trả quá trời. Người thì bị vợ cấm vì tội mê Robot hơn vợ, người thì do bất cẩn làm nước vào gây chạm mạch, bị nó tra tấn y như sếp zậy đó, người thì, …
- Thôi, không nói nữa, để tao về tính.
Năm đau xót lẩm bẩm, tưởng mặt hàng mới này sẽ giúp mình tăng doanh số, tăng lợi nhuận. Giờ như này thì lỗ thấu xương. Đau quá, đau vì bị “ẻm tra tấn” một thì đau vì lỗ mười. Tết nhất đến nơi rồi mà xui vậy nè. Hu huh u…. Năm ngồi khóc ngon lành.
- Năm, … Năm, … Năm sao zậy? Ngủ mớ hả?
Ai đó lay mạnh vai Năm.
- Chi vậy? Năm choàng tỉnh. Ủa, tao đang ở nhà à? Tao tưởng…..
- Thì Năm đang ở nhà chớ đâu. Năm mớ chi mà khóc dữ?
- Sao bây không đi bán vé số đi, ngồi đây chi?
- Ế quá Năm ơi,.. từ khi có cây vé số tự động ngoài chợ, vé số của em ế nhệ hà!
- Vé số tự động là sao?
Năm vò đầu ra vẻ suy tư. Đi coi sao!...
Sau nửa tháng hỏi han, khảo sát, Năm quyết tâm móc sạch hầu bao, đầu tư một cây bán vé số tự động. Đây là loại hình xổ số mới. Người chơi mua vé 10.000 đồng tham gia dự thưởng được tự chọn 6 con số bất kỳ từ 01 đến 45. Điểm thu hút của xổ số tự chọn 6/45 chính là giải đặc biệt tối thiểu lên đến 12 tỷ đồng.
Năm nhẩm tính, đầu tư ban đầu 100 triệu (đặt cọc cho Công ty Xổ số điện toán), doanh thu mỗi ngày chừng 30 triệu, Năm hưởng huê hồng 4,5%/ tổng doanh thu, tính sơ sơ mỗi ngày cũng thu lợi được hơn triệu ba. Coi vậy mà khỏe hơn cái nghề buôn ve chai của Năm đó.
Từ khi đặt cây bán vé số tự chọn ở ngã ba Cây Keo này, Năm thấy khách hàng ai cũng vui vẻ khi bước ra khỏi nơi bán hàng. Năm không chỉ bán cho họ tờ vé số, mà là bán cho họ một giấc mơ, là giấc mơ đổi đời. Đã vậy, họ được tự tay chọn cho mình con số ước mơ mới thật mãn nguyện.
Mấy hôm nay Tự dưng thấy con bé bán vé số Giấy (vé số truyền thống) vui hẳn. Hỏi sao? Nó liến thoáng:
- Cạnh tranh công bằng à nhà Năm. Bây giờ, vé số giấy em bán không chỉ nâng tiền Giải đặc biệt lên tới hai tỷ mà còn nhiều giải thưởng phụ và khuyến mãi khác. Em bán đắt khách hẳn. Lại vui như tết rồi á Năm!
- Ừm, bây đi nhiều vậy cực, khi nào mệt cứ lại đây mà bán. Khách hàng ai muốn mua vé số tự động hay vé số giấy cũng tốt cả. Coi như thêm sự lựa chọn cho phong phú.
- Cảm ơn Năm, lâu lâu em ghé thôi, chớ đi bán dạo, vào từng nhà luôn mới đã. Em đi đây.Vé số đây… vé số đây….!
Con nhỏ vừa đi vừa nhảy chân sáo, tiếng rao của nó nghe vui tai ghê. Năm ngẫm: Ờ, mỗi loại hình vé số đều có cái hay, có cách tiếp cận khách hàng riêng. Vậy cũng tốt.
Cứ thế Năm hài lòng với cái máy vé số của mình và cảm thấy hạnh phúc với nghề bán giấc mơ này quá đỗi.