Ngày mai không anh


 

Em

Ngày thứ bảy lạc loài

Loay hoay giữa muôn vàn lý do

Đi, ở


Em đi

Về phía bờ nỗi nhớ

Cồn cào 

Khát cháy ruột gan

Bờ môi khô vắng nụ cười vang 

Vắng nụ hôn nồng hương say cuồng dại

Mái tóc mây sóng xoài thẫn thờ khờ dại

Chẳng thèm là lượt

Bồng

Bay.


Em đi về phía ấy hương say

Khật khưỡng ngày không anh 

Không tình yêu

Không mây chiều 

Không lời hẹn hò, lả lơi luyến ái

Không một sợi buồn vắt ngang cơn mưa rồ dại

Chỉ có áng chiều rơi trên hai vai.


Em

Ngày không anh

Về đâu 

Ai đón, đón ai?

Câu hỏi tu từ không cần đáp án

Tháng Sáu

Chiều nay

Bờ môi vỡ rạn

Hạn hán nỗi buồn, trống rỗng mi cay

Tháng Sáu

Chiều nay

Chiều nay...


Em giật mình

Ta vẫn nơi đây

Thứ Bảy hiện sinh 

Máu chảy mềm tim

Em ở trong mình

Ngực tràn hơi ấm

Như lá hoa đón chờ làn sương ẩm

Ướt

Mềm

Nồng dậy men đêm

Ủ ấp nỗi niềm không thể gọi tên

Ngày mai

Trời sáng.


Em hiện hữu mình

Vũ vần, 

Không giới hạn

Cuộc đời còn cho ta bao nhiêu lần tích phân 

Bao mệnh đề, phương trình, bài toán

Giải hay buông

Nắm thả về trời 

Hạt mỏng u buồn theo gió cuốn trôi

Hạt đời buông rơi, gieo mình vào đất

Lột xác, oằn mình, từ bỏ lớp áo ngoài duy nhất 

Sau những âm trầm

Bật lên tươi xanh

Ngày mai

Không anh.


02/6/2018

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn