Khâu Tình


Tháng Bảy mùa ngâu

Ta lùa chỉ đỏ

Sụt sùi mưa sa

Hay là lệ nhỏ


Bao mùa lá đổ

Bao mùa hoa rơi

Bao nhiêu đợi chờ

Bao lần giang dở.


Phượng thôi bừng nở

Cúc vàng đơm bông

Mưa trắng cánh đồng

Ngập lòng nức nở.


Võ vàng nhung nhớ

Cũng là hư không

Anh có hay chăng

Tim đau rạn vỡ.


Biết yêu là khổ

Biết nhớ hao gầy

Biết nỗi đau này

Nào ai thấu tỏ.


Thôi đành đứng đó 

Nhìn mùa thu rơi

Nhìn ai ngoảnh mặt

Tình sao như vôi.


Ta mím môi cười

Mà tim nhỏ máu

Vết cứa nào sâu

Hơn lời tình phụ


Ta mang tình ủ

Thành men rượu nồng

Chuốc ngày mông lung

Chuốc đêm cô quạnh.


Chuốc mùa sóng sánh

Vào bài thơ say

Chuốc đôi má thắm

Mặc người có hay.


Ta khâu nỗi nhớ

Chắp vá tim này

Khâu ngày chua xót

Nhạt nhoà mi cay.


06/8/2018


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn