Phạm Phương Lan
Đi qua cánh đồng hoa
Chân ngạt ngào lưu dấu
Qua tháng ngày bên nhau
Dãi dầu bao lận đận.
Ngỡ tình em sâu đậm
Ta dệt tấm thảm nâu
Như là tình của đất
Chân thành và đậm sâu
Ngỡ tình em thanh khiết
Ta làm viên ngọc màu
Xanh như là mắt biếc
Dệt mối tình bền lâu.
Ta yêu em bao lâu
Mặc kiêu kỳ đỏng đảnh
Mặc đành hanh chóng vánh
Mặc giận hờn mong manh.
Giờ đã mệt bàn chân
Lối hoa vàng tàn úa
Mùa yêu không còn nữa
Ta đành về với ta.
23/7/2020
Chuyên mục:
Thơ