Góp một chấm yêu


 

Cầm lòng được không anh

Khi thấy bé mằm im không động cựa

Mười tuổi đầu mà không đứng đi được nữa

Cháo cơm chẳng thể qua ngày.


Mười tuổi đời, sáu năm chạy viện khắp nơi

Vừa đủ tý sức cầm hơi đã vội vàng nằm lên bàn mổ

Cái bệnh hiếm, triệu người mới có

Một người vấp phải như em.


Mười tuổi đời, em chưa một lần được cùng chúng bạn ngồi xem

Dẫu chỉ là chương trình Bông hoa nhỏ

Nói chi là i tờ, bảng đen và giấc mơ màu đỏ

Gieo mầm ngày mai tươi xanh.


Em nằm đó, gầy gò, yếu đuối, mong manh

Như ngọn cỏ đuôi chồn phất phơ xơ trắng

Ta sợ lắm ngọn gió nồm trưa hè lay động

Thổi em bay bay, bay bay...


Xin hãy cùng tất cả chung tay

Góp một chấm yêu, một chấm thương cho tràn ly mật ngọt

Chia sớt đắng cay, nhẹ phần chua xót

Cho em, cho một ngày mai, ngày mai...


04/5/2019

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn