Giọt mơ


 

Giọt mưa vô định

Thả nước mắt trời

Nỗi buồn vô định

Rơi vào trong tôi.


Giọt nào chơi vơi

Đậu lên khoé mắt

Chớp hàng mi ngọc

Rụng rời tim côi.


Giọt vào thơ tôi

Loang màu khói tím

Giấc mơ ngọt lịm

Dỗ bàn tay ngoan.


Ngón ngà ai đan

Rụt rè bịn rịn

Hương nồi cơm chín

Thơm thơm môi nồng.


Giọt nào đợi trông

Hình hài gấm vóc

Rơi lên ngà ngọc

Đường cong hững hờ.


Em tựa bài thơ

Tôi là thi sĩ

Ạt ào cuồng si

Đắm chìm mộng mị.


Giọt nào cho đi

Giọt nào ý vị

Giọt nào mơ hoa

Chiều không hoang phí.


Chiều mưa khả dĩ

Bong bóng ngập trời

Mắt em giọt ngọc

Tan vào tim tôi.


27/5/2019

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn