Giấc mơ buông lơi




Em soi mình đáy nước

Ngỡ là có hình anh

Ngờ đâu mây và bóng

Soi ngày xanh an lành.


Em soi mình đáy nước

Mặt hồ sao long lanh

Như lòng em buổi sáng

Trong veo giấc mộng lành.


Giấc mơ ngày có anh

Dắt tay em qua phố

Đôi bàn chân bỡ ngỡ

Tíu tít nhau không rời.


Giấc mơ đêm buông lơi

Ngọt ngào làn môi ấm

Nụ hôn sâu bất tận

Ru ái ân mặn nồng.


Giấc mơ này biết không

Nỗi nhớ anh chất ngất

Mùi da và hương tóc

Quyện đê mê tình nồng.


Giấc mơ này biết không

Ngày đông trời trở gió

Mong manh bờ vai nhỏ

Đợi một vòng tay ôm.


Đợi anh nụ môi hôn

Chớm mùa yêu nở rộ

Xuân thì yên bến đỗ

Em làm dâu nhà người.


Soi mình thấy chơi vơi

Sóng ùa tan giấc mộng

Bẽ bàng em lóng ngóng

Như mây ngàn buông trôi.


03/11/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn