Phạm Phương Lan
Đêm tháng ba
Cái đêm mà bao người đàn bà đang ngập tràn trong bánh, hoa và lời chúc
Cái đêm mà người ta tay trong tay, vai kề vai, môi ngọt mềm lung linh ánh nến
Em lặng yên ngồi đếm tuổi mình.
Con số trườn qua đỉnh dốc
Hồi sinh
Những ước ao bấy lâu lặn sâu sau mấy tầng kiêu ngạo
Sau những bộn bề gánh gồng gạo tiền cơm áo
Sau những xù lông gai góc với đời.
Mạnh mẽ nào cũng là giấu che hàng nước mắt rơi
Giọt tủi thân cứ lăn dài nóng ran, mặn chát.
Phận đàn bà nào ai không khao khát
Không ước ao được mềm yếu nhu mì.
Đêm buông mành
Sao cởi áo vân vi
Trút bỏ xiêm y lõa lồ vọng tưởng
Đóa dạ quỳnh ngậm hàm hương ngát đượm
Nồng thơm quyến luyến ngọc ngà.
Chỉ có màn đêm đối ẩm cùng ta
Chén đời cút côi đắng cay cùng cực
Vị cô đơn ngút ngàn trời vực
Mỹ miều sau dấu môi hồng.
Có vì sao nào ghé xuống với ta không
Cạn chén đêm say
Cạn ngày chống chếnh.
08/3/2021