Phạm Phương Lan
Biển đời mênh mông lắm
Yêu thương gọi bến bờ
Tình ơi khao khát mãi
Nụ cười tan trong thơ.
Mắt em huyền mộng mơ
Môi cười là hoa nắng
Tim hát lời nồng thắm
Tháng ngày không phôi phai.
Đời như là cơn gió
Tóc em bồng bềnh mây
Anh một đời mê mãi
Có hay chăng lối này.
Có nghe hương bàn tay
Đượm thơ tình ấm áp
Nghe tiếng bàn chân lạc
Giữa dòng đời đơn côi.
Nghe men tình bơi lơi
Giấu đêm mùa ân ái
Nụ trinh nguyên khờ dại
Dỗi hờn đêm tơi bời.
29/9/2019
Chuyên mục:
Thơ