CHỜ EM CUỐI HẠ

 


Phạm Phương Lan


Sáng mùa Sài Gòn đổ lửa

Mơ sao một trận mưa rào

Hớt hơ vương tà áo mỏng

Ướt nhoè tim ai nôn nao.


Sáng nay Sài Gòn chênh chao

Nhớ ai kèn hồng xao xác

Phố quen trở mình ào ạt

Theo mùa gió cuốn lang thang.


Theo mùa bước chân ai ngang

Góc quen xưa ngồi hóng gió

Hóng bờ mi ai bỏ ngỏ

Tình nào rơi vào mênh mang.


Sài Gòn cuối mùa hạ vàng

Ta chờ ai nơi đầu ngõ

Giá mà em tôi ở đó

Chắc là lòng thêm nôn nao.


Chắc là thêm những xuyến xao

Ngập ngừng chân ai luống cuống

Bờ mi mang vầng mây xuống

Đậu vào môi ai, môi ai....


07/5/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn