Phạm Phương Lan
Mùa thu đã sang
Vàng rơi khắp phố
Con đường em qua xạc xào lá đổ
Mùa nào chưa kịp dấu chân.
Gió cứ bâng khuâng
Nhớ thương tóc rối
Nắng võ vàng rơi thềm xưa ngóng đợi
Dịu dàng mơ thơm vai ai.
Không có em chiều bỗng rất dài
Như đáy mắt thu biếc trong vời vợi
Đắm hồn ta say ngập chìm chới với
Thèm nụ môi nào ru ta ngất ngây.
Không có em
Phố nhỏ chiều nay
12/8/2019
Chuyên mục:
Thơ