CHAO CHÁT LÒNG THU

 


Phạm Phương Lan


Vậy là tháng Tám đã sang

Mùa thu đong đầy nỗi nhớ

Ve sầu ngẩn ngơ thương khúc hoà ca dang dở

Níu gọi chút hè sót lại đâu đây.


Cánh phượng chao mình theo gió cuốn bay

Về phía hôm qua, nhớ ngày nắng sạm

Chiếc lá vàng đầu tiên ngỡ ngàng vụt sáng

Sắc vị giao mùa long lanh, trong veo.


Thời khắc giao mùa lòng cứ nôn nao

Chao chát nhớ nhung buổi đầu hò hẹn

Nơi anh vụng về nói lời trìu mến

Lúc ấy tán bàng đỏ lá thẹn thùng rơi.


Thời gian cứ trôi qua mấy thu rồi

Chúng mình xa nhau cũng từ độ ấy

Nhìn lá vàng phai, lòng như lửa cháy

Thiêu đốt mắt ai câu đợi, câu chờ.


Sáng nay bời bời, gió gợi giấc mơ

Gợi khát thèm bờ môi khờ nồng ấm

Anh nơi đâu giữa dòng đời sôi động

Để chiếc lá xưa thấm đẫm mong chờ.


02/8/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn