CÂU CHUYỆN DƯỚI ÁNH TRĂNG

 


Phạm Phương Lan


Anh hỏi em trăng có tròn không

Và hình như vừa in hình em trên ấy

Ánh lên một góc thôi, không nhấp nháy

Nhu mì, rất đỗi dịu êm.


Anh hỏi em hôm nay có thuỷ triều lên

Hay là do em quyến rũ

Sóng Thiên Cầm trốn vào bờ trú ngụ

Bỏ mặc khơi xa khao khát dâng tràn.


Anh bỏ lại mình ngày tháng lo toan

Gác bộn bề, bão giông phía ngoài bậu cửa

Đắm mình trong nhau mặn nồng, chan chứa

Thời gian ngừng lặng bên đời.


Những lúc bên em, bao giông gió, chơi vơi

Vất vả, muộn phiền bỗng như chưa tồn tại

Ánh mắt, môi hôn, ngọt ngào ân ái

Bình yên trong vắt em cười.


Em là hiện thân của ánh trăng hay chú mèo lười

Mà dịu dàng anh, dẫu một đời ngang dọc

Em thánh thiện, dễ thương như là viên ngọc 

Lấp lánh, rạng ngời, tinh khôi trong anh.


Ngày xanh

Biển xanh

Em, anh...


31/7/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn