Phạm Phương Lan
Cạn rồi một đốm lửa hồng
Yêu nhau chi lắm rồi không bến bờ
Ngày tan, xuân vẫn còn mơ
Cửa chùa đã khép, chuông vừa dứt thanh
Vẳng trong tre trúc mành mành
Lời thưa đắng đót, giọng chanh dấm dằng
Người về bến ấy đục trong?
Còn ta bến lặng thong dong mõ chiều
Luận bàn chi một chữ yêu
Duyên thừa rối một ráng chiều hư không
Vườn khuya lạc chiếc nơ hồng
Tình khuya lạc nẻo còn mong lối về
Ừ thì buông nhẹ niềm mê
Ừ thì chân bước bộn bề mông lung.
16/2/2021
Chuyên mục:
Thơ