BUỘC ĐÔI MẮT BIẾC CƠI TRẦU

 



BUỘC ĐÔI MẮT BIẾC CƠI TRẦU

Phạm Phương Lan

 

Cái xuân đưa đẩy gió trời

Mây chiều đưa đẩy một thôi nắng vàng

Tóc em nhuộm tím mùa sang

Mà tôi thì cứ mơ màng thế thôi.

 

Ngày mơ tóc bím, môi cười

Đêm mơ phấp phỏng tình tôi những là

Tình tang hệt chiếc lá đa

Tôi vờ chú cuội la đà gốc cây.

 

Giật mình gió thoảng mây bay

Xuân thì vàng võ hoa bay về ngàn

Mắt môi ướm nụ xuân tràn

Tung tăng trẩy hội, em làm tôi đau.

 

Hội này với những mùa sau

Tim tôi thấp thỏm úa nhàu đợi trông

Cầu cho cái sợi chỉ hồng

Buộc đôi mắt biếc vào trong cơi trầu.

 

Tôi thề đã chín buồng cau

Khăn loan, áo phụng cơ cầu đợi em...

08/2/2020

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn