À
UÔM KHÔN DẠI
Phạm
Phương Lan
Ai lấp giùm em khoảng trống
Trong đôi mắt màu hư
không
Thế gian cầu vồng bảy sắc
Buồn vui, ái ố tang bồng.
Ai điền giùm em khoảng trống
Phía sau chiếc kính không
màu
Đời qua chớp nguồn, dâu bể
Ai nào biết được ngày sau.
Ai dò lòng người nông sâu
Đo hộ giùm em giếng cạn
À uôm dại khôn ngày tháng
Cầm bằng nắm đất tro vùi.
Chi bằng nụ cười an vui
Ấm vòng tay ai sớm tối
Khẽ khàng nụ hôn trao vội
Thong dong đi trọn kiếp
người.
18/11/2019
Chuyên mục:
Thơ